VĂN TẾ ĐẠI THI HÀO DÂN TỘC NGUYỄN DU TẠI LỄ GIỖ LẦN THỨ 196 (10/8 BÍNH THÂN)


 Nhà văn Hoàng Khôi (Vũ Ngọc Khôi), phụng đọc tại buổi lễ. Ảnh: TVS

Phụng soạn: Nhà thơ Hoài Yên quê An Khánh, Hà Đông, Hà Nội.
       Phụng đọc: Nhà văn Hoàng Khôi (Vũ Ngọc Khôi) 

(Tùng! Tùng Tùng!)
Ô hô…!
1. Mây Hồng Lĩnh khi tan khi hợp, thiết tha câu hữu cảm tất thông (Tùng)
Nước Lam giang lúc đục lúc trong, khẩn khoản chữ hữu cầu tất ứng (Tùng!Tùng!Tùng)
Nhớ linh xưa,
        2. Từ Nguyễn Thiến tại miền Canh Hoạch / danh để khoa bảng đầu tiên (Tùng)
   Đến Tố Như ở chốn Tiên Điền / nghiệp nối thi thư đệ nhất (Tùng/Tùng/Tùng).
         3. Cả dòng tộc thấm nhuần ơn mưa móc / dẫu đã biết Lê Triều
                                mạt vận / chữ cô trung luôn dạ tạc lòng ghi (Tùng)
          Tấm tình riêng cảm phục đấng anh hùng / Dù cho rằng Nguyễn Huệ                                                                                                                                    
                    ngụy triều / vẫn tôn kính dẫu nhà tan nước mất (Tùng/Tùng/Tùng)     

                                    NHỚ TIÊN SINH
4. Bản chất hào hoa phong nhã / thông tuệ tính trời (Tùng)
                           Nếp nhà phú hậu danh gia / văn chương nết đất. (Tùng/Tùng/Tùng)
          5.  Ra Thăng Long khi cha mẹ mất / nhờ anh trai nuôi dưỡng /
                       học hành hôm sớm chuyên cần (Tùng)
             6. Vào Quỳnh Phụ lúc cửa nhà tan / cậy bố vợ cưu mang /
                                      lưu lạc tháng ngày tất bật. (Tùng/Tùng/Tùng)
        
                                         THƯƠNG ƠI!
                        7.  Hiền thảo nhân tình
                                Uyên thâm học vấn (Tùng).
                        8. Chí lớn mà chẳng gặp thời 
                           Tài cao nhưng đành lỡ vận! (Tùng/Tùng/Tùng)
          9. Ba mươi tuổi, mái đầu  trắng tuyết / thư kiếm dở dang (Tùng)
         Mười năm trời, kiếp sống lầm than / thân danh lận đận! (Tùng/Tùng/Tùng)
          10. Về Tiên Điền đất tổ / từng sắm vai liệp hộ nhiều phen (Tùng)
             Ở Hà Tĩnh quê cha / đã thử sức điếu đồ lắm bận. (Tùng/Tùng/Tùng)    
         11. Sức nho sinh trói gà không nổi /
                                    thú điền viên, quá sức nhọc nhằn (Tùng)
             Tài kẻ sĩ nổi tiếng mà chi /
                                    Chuyện tiền bạc, vô cùng túng quẫn! (Tùng/Tùng/Tùng)


          12. Khi đi chơi phường vải / đối thoại cùng o Sạ, o Uy (Tùng)
             Lúc dự hát ca trù / giao kết với Trường Lưu, Cổ Đạm (Tùng/Tùng/Tùng)
          13. Đọc sách cổ / gặp Kim Vân Kiều truyện /
                                           cả tình cả ý tương liên (Tùng)
              Múa bút thần / viết Đoạn Trường Tân Thanh / 
                                            chữ mệnh chữ tài tương đố!  (Tùng/Tùng/Tùng)
14. Giấc đoạn trường, giọt máu chảy đầu ngọn bút/ con mắt trông sáu cõi sâu sa (Tùng)
Khúc bạc mệnh, nước mắt thấm trên tờ hoa/ tấm lòng nghĩ tời ngàn đời gắn bó (Tùng/Tùng/Tùng)
          15. Thơ dự vào hàng ngũ tuyệt / văn tài nhả ngọc phun châu (Tùng)          
       Nôm đứng ở bảng đầu tiên / diệu nghệ thêu hoa dệt gấm. (Tùng/Tùng/Tùng)     

                                  TỚI NAY CHÚNG CON
           16.  Thưởng  thơ Nguyễn / người đều khóc Nguyễn /
                                  đời đắng cay tựa ớt tựa gừng (Tùng)
                Xem Truyện Kiều / ai nấy thương Kiều /
                                  kiếp chua chát như sung như mận! (Tùng/Tùng/Tùng)
         
           17. Khác mệnh Kiều nhiều năm trời lận đận / xứ Hồng Lam đang rạng rỡ, hanh thông (Tùng)
            Mới quê hương lắm khuôn mặt trẻ trung / dân Hà Tĩnh đang chung tay phát triển (Tùng/Tùng/Tùng)
           18. Đất địa linh ngút ngàn hồn thiêng sông núi/ mong người phù hộ độ trì để quốc thái – dân an (Tùng)
                Vùng nhân kiệt chan chứa anh linh thi hào / khấn cụ dắt dìu nâng đỡ cho quê giàu, nước mạnh (Tùng/Tùng/Tùng)
             19. Hội Kiều học / luận bình nghiên cứu /                
                                                tác phẩm mãi vang xa (Tùng/Tùng)
               UNESCO / công nhận tôn vinh  /
                                                Phương danh càng sâu đậm! (Tùng/Tùng/Tùng)
    
                                              THỰC LÀ:
                                    Một đời vinh hiển ngàn thâu
                                 Phải đâu một nấm cỏ khâu xanh rì!
              Ô hô…! Phục duy! Thượng hưởng (Tùng!Tùng!Tùng…)

                                                                                             một hồi trống)

1 nhận xét:

Thái Văn Sinh nói...

HỘI KIỀU HỌC ĐANG MỞ CUỘC THI VIẾT VĂN TẾ ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU ĐỂ ĐỌC TẠI LỄ GIỖ LẦN THỨ 200 CỦA NGƯỜI VÀO 10-8-2020. MỜI QUÝ VỊ THAM KHẢO BÀI VĂN TẾ TRÊN VÀ NHIỆT TÌNH HƯỞNG ỨNG.

THƯ NGỎ

Kính thưa quý vị!      Nguyễn Du (1765-1820) là Đại thi hào của dân tộc Việt Nam, Danh nhân văn hóa Thế giới. Cuộc đời và sự nghiệp của ông ...